Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

Số 91-2013: Đấu tranh giai cấp...?


BẢN CHẤT GIAI CẤP.

Có bốn thằng dong thuyền buồn đi chơi biển. Bỗng đâu bão tố ập đến. Con thuyền vỡ vụn.

Tại một hoang đảo. Ba thằng tỉnh dậy hỏi nhau: Thằng Nga ngố nó đâu?

Không ai trả lời được câu hỏi này. Cả ba đều nghĩ thằng đó tiêu mẹ nó rồi. Nửa ngày sau, thằng Trung với thằng Việt đói quá bèn hè nhau tìm đồ ăn, nước uống… mãi chẳng có.

Thằng Mỹ, mày có gì ăn không?

Đệch mẹ nhà chúng mày. Trên cái đảo hoang toàn đá thế này thì… rêu còn đéo mọc nổi. Kiếm cây nhọn đâm cá mà ăn đỡ qua ngày được rồi. Gã chỉ tay xuống biển.

Thằng Trung trợn con mắt híp quát: Mày đừng dọa ông nhá. Ông hiện đang đứng thứ nhì thế giới.Chỉ thua mày có chút xíu thôi nhá.

Thằng Mỹ bập bập điếu xì-gà, phà khói vòng tròn, tay chỉ chỉ vào lưng quần: Tao có cái dây lưng làm bằng da thật đây. Cứ ngâm nở ra nhai tạm cũng cầm cự được dài dài. 

Thằng Trung nghĩ: Địt mẹ bọn giãy chết bao giờ cũng khôn. Mình cũng có dây lưng hẳn hoi, nhưng là đồ giả, đéo nhá được. Chỉ còn cách cướp của nó mới sống được. Thằng Trung kéo thằng Việt ra góc tối, thì thào: Mày có theo tao đi cướp không.

Cướp gì chứ?.

Cướp cái dây lưng của thằng Mỹ đó.

Thằng Việt xắn tay áo. Địt mẹ em vốn bản chất Chí Phèo. Em ôm bom ba càng quen rồi. Giờ em xông vào trước, anh theo sau. Hễ thấy nó lờ đờ là anh múc liền…?. 



Thằng Việt với thằng Trung sau một đêm tính kế cướp đồ. Giữa trưa hôm sau mới tỉnh giấc. Chẳng thấy thằng Mỹ đâu. Cả hai thằng vội vàng đi tìm. Chỉ thấy mảnh giấy vỏ bao thuốc Mỹ để tơ hơ trên mỏm đá, có hòn sỏi cuội chặn trên. Thằng Trung vớ vội lấy đọc: “Tàu không gian đến đón tao rồi. Chúng mày cứ ở lại cái hoang đảo đó mà “muôn năm” đi nhá. Tao đi đây…!”


1 nhận xét:

Unknown nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.