Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2012

Số 92-2012: Lực lượng thứ tư...?


ĐỐNG… CỨT NÁT?

Dạ thưa ngài, thế giới cả mấy trăm năm nay đã công nhận “báo chí là lực lượng thứ tư”. Đây chính là lực lượng góp phần đắc lực làm minh bạch xã hội. Nó khơi nguồn cho nền dân chủ và góp phần làm trong sạch các nhà nước.

Anh nói đúng, nhưng lại chưa đúng.

Dạ thưa ngài tôi chưa hiểu ạ.

Là anh chỉ mới đúng có 90%. Bởi dân chủ phải hiểu theo cách của  nền cai trị từng quốc gia. Tỷ như nền dân chủ Mỹ kia cũng đâu có gì tốt đẹp. Các anh coi đi. Cái vụ bầu cử tổng thống Mỹ vừa rồi chẳng hạn. Đến phút gần chót mà dân Mỹ vẫn chưa hề biết ai sẽ làm tổng thống cai trị nước họ. Thế mà gọi là dân chủ minh bạch à?. Ở nước của ta thì khác. Trước đó hàng năm. Ai sẽ là tổng bí, ai tể tướng, ai chủ tịch nước, ai cầm quốc hội… dù chưa hề công bố thì cả thế giới đều biết. Anh đã thấy nền dân chủ XHCN hơn hẳn cái nền dân chủ tù mù tư bản các anh chưa?. Nhưng cái căn bản của báo chí thế giới mà các anh cổ xúy kia lại không đúng với tiêu chí báo chí của nền dân chủ XHCN. Này nhá, báo chí phải phục vụ sự nghiệp chính trị của đảng cầm quyền, luôn tuân thủ không cần thắc mắc con đường do đảng vạch ra, khỏi tìm tòi chi cho mệt. Đảng bảo đăng cái gì thì chỉ việc đăng cái đó. Khỏe re…!?

Thưa ngài, báo chí mà chỉ phục vụ cho lợi ích của đảng cầm quyền cũng tức là nó không phải là báo chí đúng nghĩa. Nó trở thành thứ vũ khí để quyền lực chính quyền lợi dụng nhằm tuyên truyền theo ý muốn, bất kể sự thật là cái gì. Nó cũng đồng thời là vũ khí để tập trung đánh hội đồng bất cứ người dân nào mà chính quyền thấy… ghét. Bưng bít thông tin về các cuộc đấu đá nội bộ bằng đòn bẩn kiểu Mafia. Hay trò ném đá kiểu chợ trời như mấy chú báo mạng giả cầy “Quan báo, Vua báo, Đảng báo…” nặc danh kia?. Hơn nữa, hình như ở nước ngài chỉ có mấy tờ báo là của quốc doanh mới được nhà nước trả lương…?

Anh thật ngớ ngẩn. Theo nghị quyết thì “quốc doanh” vẫn là lực lượng chủ đạo của nền chính trị, nền kinh tế XHCN…

Nhưng… nghe bảo hình như mấy tờ báo quốc doanh này không có bán?

Chính xác… chỉ đem phát không cho đám dân chúng nó đọc. Đây chính là tính ưu việt của báo chí XHCN đó…!

Vậy là hiểu rồi.

Hiểu sao?

Vậy là báo chí quốc doanh của nước ngài chỉ phát không mà không bán. Số phải bán để lấy cái mà bỏ vào mồm đặng sống qua ngày thì chỉ dám đăng tin “cướp giết hiếp” kiểu lá cải mà thôi.

Đây là sự quản lý, chỉ đạo chặt chẽ của trên… Nhờ đó đã góp công giữ gìn sự ổn định chính trị gần trăm năm nay rồi,

Vậy xin bái phục nền báo chí nước ngài. Cả đám phóng viên quốc tế bỗng đồng thanh cúi rạp người xuống đất lạy luôn... ba lạy một thể.

Thằng đại diện báo “Nhân Dân” ghé tai thì thầm: Dạ thưa đại ca. Bọn này còn lâu mới tiến kịp nền báo chí XHCN tươi đẹp của chúng ta đấy ạ…

Ngài quan báo chí bật cười ngạo nghễ: Ha ha ha… “Lực lượng thứ tư” hả. Mịa… cái nền báo chí cả thế giới chúng mày rơi vào tay chúng ông thì cũng chỉ là một đống cứt nát. Ha ha ha…!?


2 nhận xét:

Đinh Công Tử. nói...

Xin con tem nhé Lão Đồ ? Hôm qua vào nhưng bị chặn không thể vào được ?

Unknown nói...

Cám ơn HD nha.