Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2012

Số 27-2012: Viết ngắn.



ĂN TẠP…

Có ông anh là quan chức lớn của nhà nước về thăm quê. Cả họ đón mừng thật là hoan hỉ. Tối, chú em họ mời cơm. Ông anh đến dự. Lúc rượu ngà ngà. Ông anh cười cười bảo: Chú kiếm đôi giầy mà đi, cả đời cứ chân đất thế kia nó… mất tư thế lắm. Người em cười nụ: Anh nói em mới nhớ. Trước đây em cũng có giầy có tất đàng hoàng đấy chớ. Nhưng bọn quan lại bây giờ chúng nó ăn tạp lắm. Không những đã xơi mất giày, còn xơi luôn cả tất của em rồi còn đâu…!?

Ông anh nhăn mặt gắt: Chú chỉ được cái... phản động!

Chú em lại cười nụ chỉ vào đôi giầy bóng loáng dưới chân ông anh: Mà chân anh đi giầy của em cũng vừa phết đấy nhể..

Ặc…?


2 nhận xét:

Nam Ròm nói...

Hahaha chú em trả lời độc thiệt đó nha hehehe

Unknown nói...

Ha ha... không độc không là cánh... bị mất cả giầy lẫn tất. Ặc.