Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

Số 41-2012: Truyện của Lão Hồ Đồ.


CÚI XIN…

Mẹ… thằng này số nó son. Vừa lính về đến quê đã vớ được con ngon thế làm vợ. Tân chép miệng vẻ tiếc rẻ. Ước gì… Anh lắc đầu cố xua đuổi ý nghĩ rối rắm ở trong đầu. Nhưng càng cố cảm giác ganh tị thèm thuồng trong Tân càng mỗi lúc càng lớn dần. Ước gì… Cái lưỡi của Tân liếm nhanh đôi môi bóng nhẫy. Đám cưới linh đình, cỗ bàn la liệt…

Anh ơi, chồng em…
Hả… nó bị làm sao.
Chồng em bị bắt rồi. Thanh bật khóc nức nở.
Hả… Nó bị hồi nào?
Dạ gần một tháng rồi ạ.
Em ngồi đợi anh chút nhé. Với tay quay số… Thế nào, hả… vụ đó thế nào… Được rồi để coi lại… Ờ… được… được, gác máy thở dài: Hừm… thì ra nó mắc tội "lừa đảo chiếm đoạt tài sản công dân"… Người ta kiện nó. Em yên tâm đi, từ từ để anh tìm cách tháo gỡ…  
Dạ… Trăm sự nhờ anh giúp. Em chả hiểu mô tê gì cả, thấy anh ấy bị bắt em hoảng quá cuống cả lên, chạy vội tìm đến anh nhờ cậy. Chả gì anh cũng làm sếp tòa án, chắc chắn anh sẽ… Em xin anh giúp chồng em, cần gì em cũng lo liệu được.
Cô nói thế bộ coi tôi là người thế nào chớ. Chả gì tôi với nó từng là đồng chí, đồng đội cũ với nhau bao năm mà… Cô nói thế làm tôi buồn…

***
Em van anh, anh cứu chồng em với.
Em yên tâm. Anh cứu, anh sẽ cứu…!
Ôi… sao em thấy mệt quá. Chân tay em sao lại mềm nhũn ra thế này. Em… nóng quá… Anh… cởi… giùm… em với… Hu hu.
Một tiếng sau. Thanh vẫn còn mê mệt, miệng liên tục rên những tiếng ú ớ. Tân chậm rãi mặc quần, nhếch cười: Mấy năm rồi mà con này vẫn còn ngon thế. Mới xa chồng chưa đầy tháng mà đã ứ đọng như hồ chứa nước thủy điện. Đụng vào là tuôn trào như thác. Cái lưỡi của Tuân lại bất giác liếm nhanh đôi môi bóng nhẫy. Ua… đã thiệt tình.

***

Có việc gì mà anh kêu em lên gấp vậy?.
À, anh vừa liên hệ với bên công an. Các anh ấy bảo đang xác minh lại vụ án. Anh đưa em sang gặp thằng cán bộ điều tra bên đó hỏi han tình hình. Nào đi…
Thanh hấp tấp đi theo Tân…
Trưa rồi, mình ăn cơm đã, anh đói quá.
Dạ… nhưng…?
Muốn cứu chồng em thì phải nghe anh, chắc chỉ mấy tháng là cùng, nó sẽ được thả ra thôi. Anh tin là tội của nó cũng không nặng đâu.

Ơ… Sao anh lại dẫn em vào đây. Vào đây nghỉ trưa một lát. Anh hơi say chưa lái xe về được. Thanh líu ríu theo Tân. Anh đi tắm cái cho mát đã… Vừa nói Tân vừa lột bỏ quần áo vứt lên giường lững thững đi vào phòng tắm. Tiếng nước xối ào ào… Anh nhờ cái.. Dạ… Thanh líu ríu bước vào theo… Em cởi đồ ra kẻo ướt hết... Cọ lưng cho anh với… Có tiếng Tân trêu đùa trong nhà tắm… Một lát sau đã thấy Tân bế Thanh trên tay bước ra. Hai tấm thân ướt lướt thướt… Nào ngoan đi nào. Nhưng… em sợ… Có anh đây sợ gì chứ… Thanh nghĩ: Thôi thì mình hy sinh tất cả vì chồng mình, vả lại cũng đâu có mất gì đâu…

***
Một tuần sau... Reng reng…. Em ơi! Lên anh bảo cái này…

(còn nữa)

2 nhận xét:

Unknown nói...

Một ngày mà chỉ có 5 người đọc... Lão Đồ thất bại òi... Hu hu hu?

Unknown nói...

Mềnh chẳng để ý ai đọc:)Vui cho mình là chính mà.