Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013

Số 107-2013: Đéo biết đằng nào mà lần...!?

ĐÊM CUỐI…

Anh cố nghển cổ nhìn gã thư kí, giọng phều phào: Chú ngồi xuống đây, anh hỏi.

Dạ thưa… em đây ạ.

Ừ… Đến hôm nay thì anh mới hiểu được lòng chú.

Dạ anh ráng nghỉ cho khỏe, lo chuyện đó làm gì chứ ạ.

Anh vốn là con người của tầm “vĩ mô”, nên hay lo chuyện chiến nược. Cả đời anh "ngày không ngủ, đêm không ăn" vì mải lo cho đất nước…!. Mình đã lo cả đời rồi. Hôm nay anh muốn lo một việc cuối cùng nữa thôi.

Anh nói làm em sợ. Anh vẫn đang… khỏe mờ.

Ừa… anh biết thế. Thuốc Tàu quả có tốt thật. Nghe đồn ngày xưa chúng nó từng chế được thuốc “trường sinh bất lão” cơ mà. Uống vào cái là tỉnh ngay.

Anh thấy trong người thế nào ạ.

Anh thấy mệt lắm. Hơn trăm tuổi rồi chớ bộ. Mấy việc anh nhờ chú đã xong chưa?. Chú báo cáo từng việc cụ thể anh xem nào.

Dạ, em đã hoàn tất rồi ạ.

Cái bản “di chúc” và tập “hồi kí” của anh… ực… hự… hù… thế nào rồi?

Dạ hai thứ đó em đã gửi bản chính bằng chữ viết của anh ra nước ngoài từ mấy năm trước rồi ạ. Đảm bảo sau này chúng nó có muốn trấn lột cũng không biết ở đâu mà trấn được ạ. Có cố tình xuyên tạc hay “định hướng” gì mà không có “bản chính” thì éo ai tin đâu chứ ạ.

Thế còn chỗ cho con cháu nó… lui!?

Dạ em đã lo xong hết rồi ạ.

Vậy là anh yên tâm rồi… Nhớ dặn chúng nó đi thật xa. Cố giấu thân phận thật kĩ. Đừng đứa nào nhận là họ của anh đấy nhá.

Quả thật hôm nay, anh tỉnh lại khiến em hơi bất ngờ. Nhưng theo chỉ đạo thì… anh không thể chết được đâu…!

Chú nói lạ. Người sống trên đời tránh không khỏi số. “Sinh có hạn tử bất kì” cơ mà. Thế lực nào trái được ý trời đâu chớ?. Anh tỉnh lại lần này chỉ muốn kiểm tra lại lần cuối cùng, để biết kế hoạch của anh đã hoàn tất chưa thôi. Nhưng chú cứ bình thân. Dù anh thế nào thì chú chớ có biểu hiện gì mà mang vạ vào thân đấy. Bọn chúng nó xưa giờ đều tự nhận là tử tế. Nhưng chuyên nói thì rất hay mà làm thì rất… đểu giả, độc ác. Chú cứ nhìn cái thân anh đây thì biết.

Dạ… anh không nói thì em cũng hiểu. Đến cả Thánh ta mà chúng có tha đâu. Huống gì cỡ anh em mình…!?. Em sẽ luôn ở bên anh… tới phút cuối cùng ạ.

Ừa anh cám ơn chú. Anh mệt lắm…!

Anh ơi… Em thương anh quá. Anh thì muốn chết. Mà chúng nó đâu có dám để anh chết vào lúc này. Bởi chúng nó biết khi anh chết thì tài liệu đó sẽ được công bố công khai trên toàn… thế giới. Nên bao năm nay nó săn đón, giám sát anh từng ly từng tý. Chúng nó sợ, nên…!

Vậy là anh thanh thản rồi. Chú cứ y như lời anh dặn nhá.

Dạ em xin hứa… Em chẳng có vợ con gia đình người thân… Em đâu có sợ gì. Ực… Ôi… một thời ngang dọc, một thời làm anh hùng nổi tiếng thế giới như anh… chúng cũng chỉ cho anh đi “quản ní cái… ấy của chị em” thôi. Hóa ra làm người anh hùng cũng đâu có sung sướng gì.  

Cám ơn chú. Anh cả đời đi theo ní tưởng của Thánh Ngài. Ngờ đâu nó đã bị vứt vào sọt rác từ cuối thế kỉ trước rồi. Chú nhớ nhé. Phải tỉnh táo mới thành người được. Đừng để như anh đây, đến lúc biết dại thì đã không còn cứu vãn được nữa. Bàn tay xương xẩu của anh run rẩy nắm bàn tay gã thơ kí. Giọng hổn hển: Chú nhớ bảo trọng… Vừa dứt câu thì đôi mắt bạc phếch của anh từ từ khép lại.

Ối anh ơi… hu hu hu. Anh nhớ... "bảo trỏng" nha. Ở dưới đó nhiều quỷ sứ lắm. Anh liệu mà lo lấy thân đi. Em chưa thể đi theo hầu hạ anh được đâu… Hu hu hu.

Trời tối hẳn. Căn nhà đèn đuốc sáng trưng. Lính gác bồng súng lặng im như những bóng ma. Gã thơ ký quay đi lầm bẩm chửi thề: Đcm nhà chúng nó. Người ăn không được, ỉa... tự nhiên như anh mà muốn chết còn đéo được chết thì có mà thành… ma chó chớ sao thành ma người được chứ. Gã ngừng lại, thở dài rồi thốt lên: Bọn chúng nó biến thành quái thai hết cả rồi. Hu hu hu…!?


Đcm cả lò nhà chúng nó. Chình trị chính em hả, thể diện cuốc ra hay ní tưởng cộng sảng hả... cũng chỉ bằng đĩa thịt chó thôi...?

LHD nghĩ: Hóa ra anh Sáu mới là người khôn. Hồi đi “ru nịch” sang bọn giãy chết.  Anh giả vờ ú ớ việt gian.  Anh cố ý phát biểu kiểu nửa mùa… làm trò cười cho các đồng chí trên mạng… Hóa ra anh ý mới là người hiểu sâu sắc “bản chất CS” hơn các đồng chí ta nhiều…?


2 nhận xét:

Unknown nói...

Lão hôm nào ghé thử xem đi thiệt chưa?

Unknown nói...

Lão đã tính vụ đó lâu òi mà... mần hỏng có được. Mịa... tức thía?