Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013

Số 122-2013: Truyện của Lão Hồ Đồ...

GIẤC MƠ ĐẸP – TRẬN ĐÁNH ĐẸP.

Chơi hết một lít gựu nút lá chuối. Mịa… cái thứ này nạp vào thì vừa thơm, ngon lại có hậu, còn đưa mình tới “bến bờ tình iu” lun. Lão lui cui lên giường. Bỗng nghe bà bác sỹ quát: Ông đi đâu đấy?

Tôi tính đi nằm mờ…

Đó là toa-lét. Ông vào đó làm gì?

Ủa… nhầm hở… Ực… Thế phòng ngủ ở… ực…!

Lão lờ mờ nghe thấy tiếng ai đó líu ríu, nghe ngọt ngào dịu êm như như tiếng cô Chậu Vỡ… Trong lòng chợt bật lên những hoài niệm… Lão cảm thấy dưới lưng vừa mềm vừa ấm… Lại thấy thân mình động đậy… hình như cô Châu Vỡ đang ôm cái chân Lão… vật lên. Thế là chìm vào giấc điệp. Lão mơ thấy gặp cô Tấm. Cô kêu lên giọng thê thảm: Lão ơi. Cả trăm năm nay em cô đơn. Cái thằng vua qủy sứ đó nó tiêu mẹ nó rồi. Em thì cứ… phây phây thế này. Gặp Lão em mừng quýnh…

Lão nhìn nàng thấy trong lòng trỗi dậy bao… nỗi niềm. Nhưng nghĩ tới vụ bị chặt ra từng khúc cho vào chum làm mắm… thì tự dưng cái vòi nó xoăn mẹ nó mất. Lão bảo. Tao già rồi, toàn trốn thuế thôi. Tao vẫn nhớ câu “Yếu đừng ra gió”. Thôi mày tha cho tao…

Ua… hay thế. Nói vậy mà nó chịu cho Lão… qua cầu.

Đang mơ màng bỗng nghe tiếng quát: Thằng già kia!?

Lão chợt bừng tỉnh, mở mắt ra nhìn thấy một thằng áo xám vai đeo quân hàm, ngực đeo bảng tên chức vụ, hình như thiếu tá gì đó, nhìn đéo rõ... đang đứng xừng xững trước mặt. Lão hỏi: Tao đang ở đâu đây?

Này… ông đừng có xưng hô bậy bạ. Đây là cơ quan điều tra…

Ủa… tao đang ngủ cớ sao lại đến đây chớ.

Ông mắc tội “tuyên truyền chống phá, âm mưu lật đổ” theo điều 79 và 88 BLHS.

Hả… Tao già bằng này thì chống với phá được cái đéo gì chớ.

Nhưng ông viết bài chửi cạnh chửi khóe là sao?

Ừa… vụ đó thì có. Nhưng tao chửi gió chửi mây chớ có chửi đích tên thằng nào đâu?

Nhưng ông có chửi cạnh chửi khóe…

Tao chả biết mày nói gì. Nhưng cạnh hay khóe gì thì cũng đâu… có đụng tới bố con thằng nào chớ?

Ông toàn viết bài chửi đểu “đảng và nhà nước ta”.

Này… tao hỏi cháu: Xưa giờ đảng là đảng, tao là tao. Tao chửi bâng quơ mà mày bảo là chửi đảng. Bộ bị đọc trúng tim đen hả…

Đcm thằng già. Chỉ được cái lý sự…!?. Chửi xong tên áo xám ôm đống giấy tờ ra khỏi phòng. Một tên trung tuổi bước vào. Chả mang theo thứ gì. Khẽ khàng ngồi xuống cái ghế của tên vừa rồi. Gã lên giọng thỏ thẻ: Bác không có tội gì cả. Nhưng chửi cạnh khóe là không được, là thoái hóa biến chất, là bị bọn thế lực thế địch nó xúi giục.

Này chú. Bọn thế lực thù địch là bọn nào?

Là những kẻ nói không đúng chủ trương đường lối của đảng.

Thế thì bọn chúng đông lắm đó. Nhưng Lão không phải hàng đó.

Nhưng ông từng viết bài chửi cạnh khóe này kia kia nọ. Chửi xéo cũng là chửi.

Tao chửi xéo hồi nào?

Bác đừng nóng. Từ giờ trở đi bác không được viết bài kiểu đó… Nếu không thì sẽ…

Sẽ sao?

Chúng tôi sẽ xử lý…

Hả…!?. Xử kiểu gì?

Tức là… tức là… thế đấy.

Hả… Giờ thì tao đã hiểu tại sao thằng Vươn cướp cảng, rồi đến thằng Viết ở Thái Bình nó “nhằm thẳng đầu quân thù mà bắn”. Nhưng tao thì khác nha. Tao có gần 10 năm làm lính chống Mỹ. Lúc đó tao cứ tưởng bọn Mỹ là kẻ thù thật cơ. Nay thì tao mới hiểu là đéo phải thế… Chúng nó lừa tao rồi. Nhưng tao có kinh nghiệm làm lính gần 10 năm. Tao không chơi kiểu thằng Vươn với Thằng Viết đâu.

Thách ông đấy…

Sau đó một tháng… Tại sở CA được tặng món quà tết rất nặng. Từng túi quà có chữ “chúc mừng năm mới” được gửi đến tận tay giám đốc sở, phó giám đốc sở, các trưởng phòng ban tác chiến, ban tham mưu, an ninh, điều tra… Mới đầu tiếng nổ phát ra từ phòng Giám đốc. Tiếp đến là các trưởng phòng ban của sở… Chỉ trong vài phút ngắn ngủi trôi qua đã hót gọn toàn bộ “sự lãnh đạo toàn diện triệt để”…


                        Mịa... dồn chị đến đường cùng là chị cho cả bọn banh xác luôn.

Thằng chú an ninh hồi nọ đến tìm Lão người run lẩy bẩy: Sao Lão đoán trúng thế.

Tao biết đéo gì đâu chớ. Lúc đó bí quá nổ phát cho nó máu thôi, giờ sao rồi.

Dạ… trúng 100% như lời Lão nổ luôn. May quá em thoát nạn…!?

Thế đã điều tra ra thủ phạm chưa?. Hay là bọn “Khủng bố Hồi Giáo” nó qua tới xứ ta rồi chứ hử.

Dạ… em cũng không biết nữa… Hu hu hu.

Lão giật mình thức giấc thì đã tám giờ sáng. Thấy toàn thân toát mồ hôi lạnh. May quá đó chỉ là giấc mơ. Càng may hơn là Lão không phải đảng viên, lại cũng không phải CA… Hù.

Không có nhận xét nào: