Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012

Số 67-2012: Truyện cực ngắn - Lão Hồ Đồ.


XIN LỖI…

Thằng Vịt cúi đầu thật thấp, hai tay chắp vào nhau, mếu máo: Dạ con xin lỗi bố mẹ, con xin lỗi họ hàng, con xin lỗi toàn thể…, từ nay không dám đốt tiền nữa ạ. Con xin ăn năn hối cải. Con xin hứa sẽ… “quyết liệt” sủa chữa.

Đó ông coi đi. Nó đã thành khẩn xin lỗi rồi đấy nhá.

Ừm…

Thôi, bố mày đã … “Ừm” rồi đấy, từ giờ mày phải ngoan ngoãn lo tu chí làm ăn, Cầm hút… (ý lộn), cấm đốt tiền nữa nhá.

Dạ… từ giờ con xin ngoan hết tất cả các loại ngoan ạ…?

Sáng hôm sau:
Mẹ ơi, con tới cữ rồi, cho con tiền… hức… ực!?
Hả… Tao đã bảo…?
Nhưng con hết chịu nổi rồi… Con chết đến đít rồi đây này.
Thi ráng mà chịu đi…
Mẹ không thương con nữa sao. Con cầu xin mà… Thằng Vịt bỗng phòi bọt mép ngã lăn ra đất uốn mình quằn quại.
Ối… cái xã hội chủ nghĩa dơ dáy bẩn thỉu này nó làm hại đời con tôi ra thế này sao chứ?. Đây… (cầm nắm tiền quăng xuống đất…)

Một tháng sau:
Cớ sao tiền trong két nó hao nhanh hơn cả hồi trước vậy hả. Bà quản lý tài chính “cuốc ra”, chắc chắn bà phải biết rõ chớ…?

Tại chính ông ý, chẳng bao giờ quan tâm đến cái nhà này. Bao năm rồi cứ mải lo phê với tự phê mà cái “nội bộ” của ông có tử tế hơn được tẹo nào đâu. Ông đâu có biết, lạm phát bây giờ nó ghê gớm lắm. Mớ rau muống hôm qua mới 2.000, giờ lên tới 10.000 rồi. Bộ ông nghi tôi… nuốt mất tiền của ông sao?

Nhưng lạm gì thì lạm cũng không thể hao nhanh đến vậy.

Hừ…!? (Bà vợ ngoảy người làm mặt… giận)

Bà là chỉ huy tối cao ở trong… nhà. Bà phải cho tôi biết. Thằng Vịt nó sao rồi?

Nó chẳng sao hết. Từ hồi đó đến giờ nó vẫn ngoan như… cũ.

Ừa, tôi mong là vậy. Nhưng vừa rồi thấy người ta bảo nó nghiện lõ đít ra rồi…

Đâu có (hai tay xòe ra lắc lấy lắc để). Đâu có gì… Có gì đâu. Ông lại bị cái bọn “thế lực thù đich nó tuyên truyền chống phá, âm mưu lật đổ, nó xuyên tạc kích động gây chia rẽ nội bộ” chớ gì!?. Nhưng cho tôi hỏi. Các ông mấy chục năm nay vẫn chơi một mình một chiếu, các ông “nội bất xuất, ngoại bất nhập”, chuyện gì cũng giấu như mèo giấu cứt… Cái bọn thế lực thù địch vô hình kia, bộ chúng ba đầu sáu tay hay có 72 phép thần thông biến hóa như Tề thiên đại thánh mà chống phá, mà chia rẽ nổi các ông chứ?. Nó mà giỏi đến thế thì…!?

Nhưng tôi biết rõ thằng Vịt nó nghiện.

Nhưng nó đã công khai nói “xin lỗi” rồi đấy thôi…!

Đ… mẹ. Cứ làm láo, cứ mất dạy rồi giả vờ cúi đầu mếu máo nói “xin lỗi” là xong hả. Xin lỗi rồi thì phải có hành động sửa chữa cụ thể, công khai minh bạch ra cho người ta biết, người ta giám sát chứ. Thời bây giờ ai còn tin những lời hứa suông. Thiên hạ nó bảo “chớ tin ca-ve kể chuyện, đừng nghe con nghiện trình bầy”. Mịa, bọn phản động nó tung tin đồn lung tung thế mà lại trúng mới chết chứ. Hừ…!. Ông chồng lắc đầu ngán ngẩm. Mà có phải lần đầu nó giở cái trò “xin lỗi”… phò phạch này ra đâu?. Hu hu hu... “Vậy là chết mẹ cái đất nước này… rồi”? (mượn lời anh Tư)


2 nhận xét:

Nam Ròm nói...

hahahahahaha

Unknown nói...

Một tràng cười... không nói lời nào mà lại rất chính xác ý tứ. Thế mới lạ... Há há há.