Thứ Hai, 22 tháng 10, 2012

Số 70-2012: Chuyện của Mèo và Chuột?



HỘI ĐỒNG CHUỘT…

Sau vài năm học bắt chước tiếng chuột kêu, thằng Mèo đã thành công rực rỡ. Lũ chuột cứ tưởng đồng bọn tìm nên lũ lượt kéo nhau đến… Chỉ cần nằm một chỗ cất tiếng hót cho tròn, cho đẹp là sống phởn phơ. Kết quả, dòng họ nhà “Na sin”, “Na lai” đã chính thức bị nuốt chửng, số “Na…” còn lại đang bị nhai nghiến ngấu đến… nhừ cả thịt lẫn xương. 

“Hội Đồng Chuột” lập tức triệu tập cuộc họp khẩn cấp, bàn cách chống đỡ, đối phó. Chuột Cống bảo: Thằng này nó hót tiếng chuột còn hay hơn cả… chuột, nên “một bộ phận không nhỏ” đồng chí ta bị đưa vào “vùng phủ sóng”, khiến cái mồm... chuột chỉ còn tác dụng gậm nhấm chứ không để nói. Hỏi thì chỉ trợn mắt lắc đầu. Tao phát hiện có tới hơn 72% thành viên “Hội đồng Chuột” của chúng ta đã lộ mặt… phản phé. Nguy cơ tiệt chủng đã hiện ra trước mắt.

Một kế hoạch khẩn cấp được thông qua và lập tức triển khai. Trước hết, kế “dương đông kích tây, nội công ngoại kích”. Rồi đến kế hoạch tung tin đồn nhảm bắt chước bọn “thế lực thù địch” được triển khai cấp tốc. Hết “Cu báo”, rồi… “Vu báo” liên tiếp ra đời. Cực chẳng đã, “Đ… báo” cũng phải chường mặt để nghênh chiến... Trong khi cái hội nghị cấp tốc của “Hội đồng Chuột” đang chém nhau quyết liệt thì ở vòng ngoài, một chiến dịch lớn chưa từng có nhằm “tung bụi mù mịt”. Thông tin dư luận bị nhiễu sóng, mất phương hướng. Kết cục… thằng Mèo bị yếu thế do bị chém đứt gần hết… râu!?


 (Cho tao... xin lỗi hỉ. Tao cũng xin nhận trách nhiệm chính trị luôn thể nha...?)

Một ngày cuối thu đẹp giời, nắng vàng rực rỡ, không khí mát mẻ dễ chịu. Thằng Mèo với vẻ mặt “ngoan hiền”, tìm đến “Hội Đồng Chuột”, xin đàm phán. Tao biết chúng mày chuyên nghề đục khoét của công… Nhưng ăn cắp chỉ là hành động lén lút. Tao thì khác. Tao cướp thẳng tay, cướp công khai, cướp có tổ chức luôn. Nhưng thôi, giờ tao với chúng mày “nước sông không phạm nước giếng”. Chúng ta đôi bên đều bẩn như nhau. Tao đề nghị… “hưu chiến”.

Mày nói thật không?

Thật trăm phần trăm chứ lỵ. Tao giờ không còn giả tiếng chuột nữa rồi đấy thôi… Chúng mày quả là hay quên. Hồi mới nhậm chức, tao chả nói rõ là gì. Tôi yêu nhất, quý nhất là sự trung thực, ghét nhất, giận nhất là sự giả dối”. Tao còn lên TV vung tay chém gió “quyết liệt” nữa: “Nếu không chống được tham nhũng, tôi xin từ chức…!?”

Nhưng… mày đã liếm sạch luôn bãi nước bọt mày vừa nhổ ra. Chó nó tin mày nữa…?

                                                           
   (Gặm nhanh đi mày. Sai là tại cái thể chế chính trị, chứ đéo phải tại tao với mày)

Bởi dzậy… Nên mới phải thương thảo để cùng chung sống hòa bình chớ. Vấn đề bây giờ là phải biết “tự trọng”. Phải “chú trọng giáo dục nhân cách, lý tưởng…” thì mới sống nổi.

Chuột Cống rỉ tai chuột Đồng: Đ… mẹ thằng này mặt dầy quá. Có mỗi bài “giả tiếng chuột” cứ đem ra chơi mãi, đéo biết ngượng… Nhưng nói thì nói vậy, chứ ở đời “biết ngoại ngữ vẫn hơn” thật…!. Chiêu này tuyệt hảo đấy. Chỉ cần áp dụng nhuần nhuyễn hơn tí nữa thì đầu voi cũng thành đuôi… chuột tất, có khi còn lừa được cả… thế giới nữa ấy chứ. Tội lỗi gì thì cũng phải xí xóa cho nhau, nội bộ phải đoàn kết nhất trí. Mục đích chính là quyền lực của “Hội đồng Chuột” nhà ta phải được bền vững. Cái lão "VietPhuong" đã viết điều này từ hồi 1970 rồi: "Tất cả những gì xấu xa của tao thuộc về mày. Tất cả những gì tốt đẹp của mày thuộc về tao...". "Hội Đồng Chuột" không thể sai. Có thằng nào bóc thối ta cứ đổ vấy cho cái bọn “thế lực thù địch” nó chọc ngoáy, gây chia rẽ nội bộ… Hiểu chửa…!?


3 nhận xét:

Đinh Công Tử. nói...

Tuyệt hay ! Chuột với mèo mà cùng ăn chung thế mới giỏi chứ .

Unknown nói...

Hóa ra Mèo và Chuột là " Cá mè một lứa " . Heheheh

Unknown nói...

Dinh Công Tử và Bieng Biec: Nếu cùng một bè thì sao mà sống được với nhau. Nhưng đó chỉ là hòa bình trong cơ hội thôi. Lúc nào đó mèo sẽ nuốt chửng đám chuột kia mà không ai hay... Đó mới là điều đáng sợ?