Thứ Sáu, 26 tháng 10, 2012

Số 75-2012: Truyện cực ngắn


ĐỒNG CHÍ X

Buổi chiều 15/10/2012:

Kính thưa các đồng chí X. Tôi xin thay mặt cho ban chấp hành “Bộ Chăn Trâu” đọc báo cáo đặc biệt…

Tôi… (nghẹn ngào)… “Bộ Chăn Trâu” xin nhận kỉ luật tập thể và cá nhân một “đồng chí X”… trước toàn thể “Tập đoàn các đồng chí X”?. Qua kết quả bỏ phiếu tín nhiệm, tuy “đồng chí X” chỉ đạt 40/172. Nhưng để thể hiện tinh thần dân chủ, nên mang ra lấy ý kiến tập thể các đồng chí X, để tiến hành xem xét, đi đến kết luận và ra nghị quyết xứ lý. Đảm bảo tính nghiêm minh của “Tập đoàn X” chúng ta…

***
Buổi tối 15/10/2012:

Dạ thưa thầy. Con vừa thoát cái hạn nặng ạ,

Ta chúc mừng anh. Vậy là số anh chưa đứt. Anh vẫn còn tại vị là may lắm rồi…

Dạ... Nhưng con bị chúng nó đổi tên thành “Đồng chí X” rồi ạ..

Ta hiểu… Trong cả “Tập đoàn đồng chí X” chưa bị lộ, thì chúng nó phải kiếm bằng được một “đồng chí X” đã bị lộ để quy tội, để chĩa mũi dùi dư luận. Để bọn “rân chí thấp” nó tưởng bọn chúng nghiêm minh thật, nó quên cái tội to đùng của cái “tập đoàn đồng chí X” kia đi. Nhưng anh cứ bình tĩnh. Trò đó ta dùng mãi, lộ hết tẩy rồi. Thời bùng nổ thông tin bây giờ, lừa được ai nữa chớ?

Dạ thưa thầy, con không thể bình tĩnh được ạ.

Ta nhìn thấu tim anh. Anh giờ giống con mèo đã bị vặt hết râu, đang mệt mỏi phờ phạc nằm lim dim. Lũ chuột tưởng là anh ngoan rồi, từ giờ anh không thể ăn thịt chuột được nữa… nên đang chạy loăng quăng trên lưng trên đầu anh. Chờ khi râu anh mọc đủ trở lại, anh sẽ nuốt chửng tất cả chúng nó…


                (Đủ má thằng chuột Cống... Mày sẽ là thằng tao nuốt chửng đầu tiên...)

Dạ… Người thật anh minh. Con xin giập đầu trăm lạy ngàn lạy vong linh người. “Người sống mãi trong sự nghiệp cách mạng của chúng con” ạ…

"Đồng chí X" phấn khởi bước ra ngoài, miệng nở nụ cười thật tươi. Đủ má nó, đúng là… thánh có khác!

Mấy ngày sau:

Bữa nọ con đã báo cáo cụ thể với thầy về cái vụ “đồng chí X”. Thầy bảo con cứ yên trí, thầy đã có cách. Đến bữa nay, bỗng dưng thầy quay ngoắt 180 độ là sao?

Bữa đó khác, bữa nay khác. “Vạn vật luôn vận động để phát triển”, bộ anh quên rồi sao?

Khác là khác chỗ nào cơ ạ…

Ta biết anh trung thành… Nhưng cái thứ “giáo lý Ma-Le” kia đã bị vứt vào sọt rác từ thế kỉ trước rồi. Vô phúc cho thằng nào còn nhắc tới thứ đó là bị cả thế giới nó chửi vào mặt cho là đồ… man rợ. Ta thật lòng khuyên anh nên thận trọng...!?

Thế sao?

Chẳng sao cả… Là thằng “đồng chí X” nó đến thăm ta vừa về khỏi. Nghe nó trình bầy kế hoạch, ta thấy nó cũng có chút ý tưởng, chút lý lẽ…

Nhưng con là người đến trước cơ mà…!?

Ta biết, trước hay sau không quan trọng.

Vậy thưa thầy, cái gì mới quan trọng ạ.

Ta không nói đâu. Nhắc cho anh nhớ: Ta là người âm, có câu “trần sao âm vậy…!”. Thôi anh về đi, ta mệt rồi. Ông thầy lững thững bước về phía sau bệ thờ. Bàn tay Ngài khẽ đập đập vào túi áo "đại cán" bên sườn. Hà hà… cái phong bì của thằng X hôm nay nghe chừng nặng gấp mấy cái phong bì hôm trước…?


Không có nhận xét nào: